Hồi mình mới cưới, chưa kịp hết “ngợp” với váy cưới, chụp hình, ăn cỗ, thì bà xã đã lôi mình ra xem nhà. Mà khổ, xem nhà với xem người khác lắm. Người ta hợp mắt là cưới, còn nhà thì… hợp mệnh mới dám mua. Và bà xã mình, một người rất tin vào phong thủy, quyết liệt tuyên bố:
– Anh ạ, nhà là cái gốc. Chọn sai hướng là xui cả đời.
Thế là chúng mình bước vào những chuỗi ngày chạy show đủ các môi giới, đủ mọi khu. Vào nhà nào bà cũng rút ra cái la bàn (mua 120k ngoài chợ), bước từng bước, kê từng bậc, quay quay rồi phán:
– Đông Bắc xấu, Tây Nam khắc, Đông Nam vượng nhưng lại khuyết tài…
– Ơ nhưng anh thấy nó… mát mà?
– Mát đâu phải là hợp!
Người ta thì xem nhà 2-3 căn là chốt, vợ chồng mình xem đúng… 38 căn. Mà căn nào cũng hoặc xấu hướng, hoặc đẹp hướng nhưng giá cao ngất. Mỗi lần bà xã quay ra la bàn bảo “đây, đúng hướng này, hợp cả tuổi anh tuổi em” thì mình nhìn lại cái giá, thấy… khắc tuổi cái ví mất rồi.
Có hôm hai đứa suýt cãi nhau trong thang máy vì một căn hộ đẹp lung linh, mình ưng ngay từ phút đầu, thì bà xã lại nhíu mày:
– Anh không thấy bếp quay vào nhà vệ sinh à? Tán tài lộc đó!
Mình nuốt nước bọt, định bụng về sẽ tra xem bao nhiêu đại gia hiện nay có bếp quay vào WC không. Nhưng rồi cũng… im.
Sau nhiều tuần, cuối cùng môi giới mới dắt tới một căn… hợp tất cả. Đủ nắng, đủ gió, đủ hướng Đông Nam đón tài lộc, lại nhìn ra công viên. Giá… tất nhiên cũng hợp: hợp với lương của giám đốc chứ không hợp với lương mình. Bà xã quay qua mình:
– Em tính rồi, vay ngân hàng 20 năm, mỗi tháng mình trả góp xíu xíu thôi!
Mình run tay tính thử, cái “xíu xíu” đó đúng bằng gần hết cái lương của mình mỗi tháng.
Thế là tối đó về, mình lôi vợ ra ghế, nói thật:
– Em à, anh thấy cái hướng quan trọng nhất là… hướng về túi tiền mình. Chứ vay mượn ngập đầu, cuối tháng nhìn nhau cắm mì gói ăn, thì dù nhà có đón cả vượng khí phương Đông cũng không ai hạnh phúc nổi đâu.
Bà xã im lặng một lúc lâu, rồi… bật cười.
– Thôi được rồi, anh nói cũng có lý. Vậy mình chọn căn nào vừa túi tiền, vợ chồng thuận hòa, còn cái hướng… để anh quay la bàn sau!
Nghe bà nói vậy tự dưng mình nhẹ người. Hóa ra nhiều khi ta cứ chạy theo những thứ “người ta nói” là phải hợp, phải đúng, phải chuẩn, mà quên mất điều quan trọng nhất: sống trong đó thoải mái, vui vẻ, không áp lực.
Mình không phản đối phong thủy. Nhưng mình nghĩ nó nên là một phần tham khảo, chứ không phải cái gông trói chân mình. Nhà là nơi để mình trở về mỗi ngày, chứ không phải cái phòng thí nghiệm để canh từng độ la bàn. Nếu nó đủ bình yên, đủ gọn ghẽ, đủ khả năng chi trả, thì tự khắc… vượng khí cũng sẽ tới.
Và còn một điều mình nghiệm ra: chọn nhà cũng giống chọn vợ/chồng. Cứ chạy theo mấy tiêu chí “cao – rộng – sang – chuẩn” thì cũng khó mà thấy thoải mái. Quan trọng là hợp tính, hợp lòng nhau, để mỗi ngày bước vào, hai đứa vẫn còn muốn… chào nhau “em về rồi” là đủ.
Nên nếu ai hỏi mình: chọn hướng nhà hay chọn vợ chồng thuận? Mình sẽ trả lời:
– Chọn vợ chồng thuận trước, hướng nhà chỉnh được, chứ vợ chồng quay lưng thì hướng nào cũng… xui.
Và đúc kết thế này: cuối cùng thì nhà đẹp nhất vẫn là căn nhà trả xong nợ sớm, hai vợ chồng ngồi ôm nhau xem tivi chứ không phải ôm nhau lo trả lãi. Còn la bàn hả? Cất tủ đi, mai mốt già mở ra chơi cũng được.
Tác giả: Truyện hư cấu
Discussion about this post